Những điều cần lưu ý này, trên đường đi đến đây, ông ấy đã từng nhắc nhở với bọn họ cả rồi.
Lý Ngọc và ba đệ tử Côn Lôn khác tiến đến phía trước vách đá, một bước về trước. Bọn họ cảm thấy trước mắt rất mơ hồ, ngay sau đó thì xuất hiện trong một không gian xám xịt.
Không giống như động thiên Côn Lôn sôi động, nơi này vừa nhìn đã thấy hoang vắng, cả thế giới như được bao phủ bởi một lớp màu xám, đến cả những đám mây trên bầu trời cũng mang một tông màu xám đen buồn tẻ.
Đất trên mặt đất đã khô nứt từ lâu, có những vết nứt to lớn men sâu vào trung tâm, phóng tầm mắt ra xa không có sự sống, không có chim, thú, cây cối, hoa cỏ, cả thế giới này là một nơi hoang tàn và chết chóc.
Linh khí ở đây mỏng manh đến mức Lý Ngọc khó có thể cảm nhận được, khoan so với chốn thần tiên như động thiên Côn Lôn, còn không bằng với thế tục của người phàm trong thế giới rộng lớn