Đỉnh Ngọc Hư.
Lý Ngọc bước vào trong một đại điện, chắp tay với bóng người đang đứng ở đó, nói: “Tham kiến chưởng giáo chân nhân.”
Vương Đạo Huyền vừa nhìn thấy Lý Ngọc đã rất ngạc nhiên: “Không ngờ ngươi đã tu luyện chân khí được đến trinh độ này chỉ trong một thời gian ngắn như thế, làm sao ngươi có thể làm được?”
Không dùng thuật Ẩn Khí, khi đứng trước mặt của vị Nguyên Anh hậu kỳ, tầng Luyện KHí không có bất kì bí mật nào có thể giấu, vậy nên Lý Ngọc đã nói ra trải nghiệm của mình, giải thích đơn giản cho chưởng giáo chân nhân.
Vương Đạo Huyền xoa xoa cằm, nói: “Xem ra tu chất tiên đạo của ngươi không tốt, nhưng về võ đạo lại rất có thiên phú. Thời xưa, cũng có người đã đừng đi theo con đường võ đạo, nhưng chân khí bên trong cơ thể không thể nào kéo dài được tuổi thọ, chỉ có người sở hữu thiên phú cực cao mới có thể tu luyện đến cảnh giới thứ hai. Về sau, đạo này dần dần suy giảm, chỉ có một số bộ phận nhỏ dựa vào đạo này để trở thành cao thủ thế tục...”