Có rất nhiều luyện đan sư đều đến tìm Lý Ngọc để tìm hiểu về đan dược. Ai cũng như nhau, đều đến nghe ngóng về giới thiên nhân.
Lý Ngọc xua tay nói: “Vậy thì Tống đạo hữu đến không đúng lúc rồi, ta đang có việc gấp cần ra ngoài, thỉnh giáo đan đạo gì đó, khách sáo làm gì. Nếu như Tống đạo hữu muốn hỏi ta làm sao có thể bước vào giới thiên nhân, ta đúng là có một chút kinh nghiệm, thực ra không nên quá cố chấp luyện đan, đôi khi cũng phải thả lỏng tâm trạng, như vậy mới có kỳ tích. Chẳng hạn như trước khi luyện đan, ôm ấp hay hôn hít sư tỷ sư muội gì đó, tuy nhiên đây chỉ là kinh nghiệm cá nhân của ta, nếu như lò bị nổ, Tống đạo hữu đừng có trách ta…”
Hắn còn đang định đi vượt thí luyện nữa, sau khi nói xong thì tự rời đi.
Tống Tri Huyền đứng nguyên tại chỗ, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Vốn dĩ, vào cái ngày kết thuộc cuộc tranh tài luyện đan sư, hắn lẽ ra đã về Thiên Đạo tông. Sở dĩ hắn chịu đựng ánh mắt kỳ quái của các đệ tử Côn Lôn mà ở lại Côn Lôn mấy ngày là vì muốn tìm hiểu về Lý Ngọc.