TRUYỆN FULL

[Dịch] Yêu Nữ Dừng Tay

Chương 148: Số đào hoa 3

Sau khi uống một ly trà, Bạch Thanh Ảnh chớp chớp mắt, đột nhiên nói: “Vừa nãy ta nghe Tần sư muội bảo, Lý sư đệ đã từng bước vào giới thiên nhân trong cuộc tranh tài luyện đan phải không?”

Ánh mắt này của Lý sư tỷ, Lý Ngọc đã từng nhìn thấy trên người của Trịnh sư muội.

Tất cả các luyện đan sư, dù là học đồ hay là nhất phẩm, nhị phẩm, tam phẩm, cứ hễ nghe đến giới thiên nhân là y như mèo nghe được mùi cá tanh, mà Lý Ngọc thì chính là con cá đó.

Về việc làm sao bước vào giới thiên nhân, Lý Ngọc cũng đã có sẵn một bài diễn thuyết văn mẫu.

Lý Ngọc rất hào phóng, hắn kể lại những lời mà mình đã nói với Trịnh sư muội và Triệu sư huynh cho Bạch sư tỷ nghe lại một lần nữa, sau đó nhắc nhở nàng: “Mặc dù ta đã bước vào giới thiên nhân như vậy, nhưng phương pháp này không phải đều thích hợp với tất cả mọi người. Trong Côn Lôn, có rất nhiều đệ tử đều vì học theo phương pháp của ta mà khiến lò luyện đan phát nổ, Bạch sư tỷ cũng nên thận trọng một chút…”

Bạch Thanh Ảnh mỉm cười, nói: “Ta biết rồi, cảm ơn Lý sư đệ…”

Sau đó, nàng ngồi lại ở biệt viện của Lý Ngọc một hồi, uống thêm vài chén linh trà, cuối cùng mới dẫn ba tỷ muội họ Triệu rời đi. Tuy nhiên, nàng của ngay lúc này lại không biết được, hành tung của mình đã gây ra một cơn náo động trong giới đệ tử của Côn Lôn.

Bạch Thanh Ảnh là một trong tứ mỹ nhân của phái Nga Mi, chưa kể lại có mối quan hệ rất thân thiết với Tần sư tỷ của phái Côn Lôn. Trong giới đệ tử của phái Côn Lôn, cũng có rất nhiều người ngưỡng mộ và yêu thích nàng.

Ngay từ khoảnh khắc nàng bước vào trong động thiên Côn Lôn, hành tung của nàng đã bị vô số người theo dõi. Nàng còn ở trong biệt viện nào đó của đỉnh Tử Vân cả một canh giờ, ấy vậy mà lại chỉ ngồi chưa tới một khắc bên cạnh người bạn thân Tần Khả Nhân, chuyện này cũng đã lan truyền khắp động thiên Côn Lôn chỉ trong một thời gian ngắn.

Rất nhanh, các đệ tử của phái Côn Lôn đã điều tra ra được, biệt viện ở đỉnh Tử Vân kia chính là nơi ở của Lý Ngọc.

Kể từ sau khi Lý Ngọc bước vào trong Côn Lôn, vận hoa đào trên người hắn không ngừng xoay chuyển, quả thực không có thiên lý mà.

Mới đầu khi Lý Ngọc gia nhập môn phái, hắn đã ngồi trên chiếc linh thuyền của Khuynh Tâm sư tỷ để đến đây, có Khương Ly sư muội sở hữu Thiên linh mạch, còn là thanh mai trúc mã của hắn, tặng hắn vô số linh tệ, thậm chí còn tặng cả chiếc nhẫn không gian. Ngay cả Trịnh sư muội, thiên tài luyện đan của đỉnh Thúy Vi, hình như cũng có quan hệ rất tốt với hắn. Theo rất nhiều sự chứng thực của đệ tử phái Côn Lôn, hắn còn đang sống cùng với một nữ đệ tử xinh đẹp trong đỉnh Tử Vân…

Cho đến hôm nay bọn họ mới phát hiện ra, ngay cả Bạch sư tỷ, một trong tứ mỹ nhân của phái Nga Mi, cũng có quen biết với hắn.

Từ lúc gia nhập môn phái cho đến bây giờ, những người vây quanh hắn đều là những đứa con kiêu ngạo tuyệt sắc.

Tên này lẽ não có số đào hoa?

Đỉnh Tử Vân.

Lý Ngọc đang chơi đùa không biết chán với thanh phi kiếm mà đệ tử phái Thục Sơn đã tặng cho hắn.

Tác dụng của pháp bảo chính là gia tăng hực lực của người tu tiên, pháp bảo càng lợi hại thì sức tăng của pháp lực càng lớn. Đương nhiên, bản thân pháp bảo này cũng có yêu cầu của riêng nó, pháp bảo càng cao cấp thì pháp lực có thể chịu tải được nó phải nhiều, uy lực hiển nhiên cũng phải lớn hơn.

Thanh phi kiếm mà môn phái đã tặng cho Lý Ngọc hồi trước chỉ có thể chịu được pháp lực khoảng sáu mươi phần trăm của Lý Ngọc, nếu vượt quá giới hạn trên, bản thân pháp bảo sẽ bị phá hủy. Tuy nhiên, với thanh phi kiếm mà phái Thục Sơn luyện chế ra, cho dù Lý Ngọc tu luyện năm linh mạch, tất cả pháp lực của Luyện Khí tầng mười mấy đều truyền vào trong nó, thì thanh phi kiếm này vẫn không có hiện tượng nứt vỡ, trên thanh kiếm còn phát ra một vầng sáng nhàn nhạt.

Nếu thứ này chém ra một nhát kiếm, người không phải là Luyện Khí tầng chín thuộc Kim linh mạch, chỉ dựa vào pháp lực của bản thân, sẽ không thể nào đỡ nổi nhát chém này.

Mặc dù Lý Ngọc tu tiên hơn nửa năm, học luyện đan và còn học pháp thuật, nhưng bản chất của hắn vẫn là một chiến sĩ, hắn mong muốn được chiến đấu cận chiến hơn.

Hai người lùi ra xa và ném quả cầu lửa vào nhau, đây không phải là kiểu chiến đấu mà Lý Ngọc mong muốn, là nam nhân thực thụ thì nên đấm đá nhau bằng xác thịt, cận chiến với nhau. Về phương diện này, hắn càng khao khát muốn sử dụng phương thức chiến đấu của đệ tử phái Thục Sơn.

Bất kể kẻ thù mạnh đến đâu, tu hành đến cỡ nào đi nữa, chỉ một nhát chém là kết thúc.

Một lát sau, Lý Ngọc cất thanh kiếm đi, giương mắt nhìn bộ tiên y trên người.