TRUYỆN FULL

[Dịch] Yêu Nữ Dừng Tay

Chương 138: Cô nương, có đó không? 2

Đỉnh Tử Vân, biệt viện sáu mươi chín.

Nửa tháng không về nhà, sau khi Chu Tử Tuyền quay trở lại nơi này, nàng bắt đầu chăm sóc cắt tỉa các cây cối trong vườn. Tiểu bạch hổ đeo một cái ngọc bài linh thú trên cổ, nằm dưới chân của nàng, linh khí nơi này quá đậm đặc, nó vẫn chưa thích ứng được, cả ngày thường hay chóng mặt.

Trong phòng luyện đan ở sân sau, Lý Ngọc đang tập trung vào việc luyện đan.

Mười mấy ngày trước, hắn dẫn theo tiểu bạch hổ đi đến nước Triệu, sống vài ngày trong nhà của Chu Tử Tuyền, hưởng thụ cuộc sống trần tục. Sau Tết Nguyên đán, hắn mới cùng nàng dẫn tiểu bạch hổ quay về tông môn.

Tại cổng núi, Lý Ngọc đã giải quyết xong ngọc bài cho linh thú, để nó có thể ra vào tự do trong động thiên Côn Lôn.

Sau khi luyện chế mấy lò đan dược, Lý Ngọc đi ra khỏi biệt viện, chào hỏi đám người đang ngồi chơi mạt chược ở cổng, rời khỏi Đỉnh Tử Vân, bay về phía một ngọn núi cực cao.

Chẳng mấy chốc, Lý Ngọc đã bay đến đỉnh núi này,

Đỉnh núi này tên là đỉnh Thiên Trụ, ngoại trừ một vài đỉnh treo ngược ra, nó là đỉnh cao nhất trong toàn bộ động thiên Côn Lôn, cũng chính là nơi mà các đệ tử Côn Lôn thường hay nhận nhiệm vụ.

Ngay khi Lý Ngọc đáp xuống quảng trường tại đỉnh Thiên Trụ, bên tai đã truyền tới rất nhiều giọng nói

“Vị huynh đệ này, có một nhiệm vụ diệt trừ tang thi, còn thiếu một người, có muốn cùng đi không?”

“Đi sâu vào trong núi Côn Lôn để thu thập đan dược, vẫn còn thiếu một người tu luyện Kim linh mạch, yêu cầu phải Luyện Khí tầng ba trở lên...”

“Đến dãy núi Thiên Sơn để săn lùng những con sói tuyết, có đạo hữu Luyện Khí tầng chí nào đồng ý tham gia không?”

Đây không phải là lần đầu tiên Lý Ngọc đến đỉnh Thiên Trụ, hắn cũng không xa lạ gì với tình huống này. Không phải tất cả các đệ tử của Côn Lôn đều không cần phải ra ngoài làm nhiệm vụ giống hắn, cho dù chỉ cần ở trong tông môn cũng có thể kiếm được linh tệ, nhưng hầu hết các đệ tử vẫn cần phải làm nhiệm vụ để đổi linh tệ.

Có rất nhiều nhiệm vụ một người không thể hoàn thành, bọn họ thường sẽ chiêu mộ thêm người, cứ ba đến năm người sẽ thành một đội.

Lần này Lý Ngọc đến đỉnh Thiên Trụ là để xem thử có nhiệm vụ gì hay không.

Không phải vì Lý Ngọc thiếu linh tệ, mà hoàn cảnh khó khăn Lý Ngọc cần đối mặt hiện giờ chính là có linh tệ nhưng lại không có chỗ tiêu xài. Hắn với Chu Tử Tuyền, mỗi tháng sáu viên Thông Mạch Đan, nhưng cũng chỉ tốn có cỡ sáu vạn linh tệ mà thôi.

Hơn nữa, thu nhập cho việc luyện đan của hắn đã bước đến ngưỡng gần sáu vạn linh tệ rồi.

Lý Ngọc không quan tâm mấy đến những nhiệm vụ kiếm linh tệ, hắn đến đây chủ yếu để xem có nhiệm vụ nào có thể trực tiếp thưởng Thông Mạch Đan như trong cuộc tranh tài luyện đan học đ6ò hay không. Hắn có năm linh mạch, mỗi tháng lại chỉ mua được ba viên Thông Mạch Đan, mà mỗi linh mạch bình quân chỉ một viên thì không đủ…

Trên quảng trường của đỉnh Thiên Trụ, bốn phía có tường cao mấy thước, trên tường có màn nước chảy xuống, trên đó có những dòng văn tự chảy xuôi.

Mỗi một dòng chữ trên đó đều là một nhiệm vụ, Lý Ngọc nhìn qua bức tường thứ nhất, đây đều là nhiệm vụ một lần làm một lần. Chủ yếu là những sự kiện siêu nhiên xảy ra ở thế tục, ví dụ như đuổi quỷ, bắt cương thi, quái vật làm loạn, cần đệ tử trong tông môn đi giải quyết. Giá trị của mỗi nhiệm vụ khoảng năm mươi đến hai trăm linh tệ.

Nhiệm vụ trên bức tường này không phải là thứ hắn muốn, Lý Ngọc lướt một hồi lại không coi nữa.

Trên bức tường thứ hai cũng có rất nhiều nhiệm vụ, tất cả đều là nhiệm vụ cố định, tỷ như tìm một ít linh thảo, một ít lông quái vật, máu, một số loại khoáng thạch quý hiếm, v.v.. vật liệu chế tạo phù chú, luyện khí cụ, đều là những thứ môn phái cần trong lâu dài.

Điều khiến Lý Ngọc cảm thấy thất vọng là phần thưởng của những nhiệm vụ này toàn là linh tệ.

Lý Ngọc đi dưới bức tường thứ ba và tiếp tục lướt nhìn.

“Giết đệ tử Luyện Hồn tông - Chu Thiên, phần thưởng là một vạn linh tệ hoặc mười viên Thông Mạch Đan.”

Phần thưởng của nhiệm vụ khiến ánh mắt của Lý Ngọc lóe sáng, cuối cùng cũng tìm được phần thưởng Thông Mạch Đan. Bên cạnh những nhiệm vụ này, còn có chân dung của các đệ tử phái luyện hồn, được thể hiện bằng hình thức trình chiếu trên màn nước.

Mười viên Thông Mạch Đan, khiến Lý Ngọc không thể không động tâm, nhưng hắn không có manh mối gì về những đệ tử của phái luyện hồn, nên cũng chỉ có thể trơ mắt ra nhìn.

Lý Ngọc tiếp tục lướt nhìn các nhiệm vụ tiếp theo.

“Giết Lưu Phong, đệ tử Ngũ Độc giáo…”

“Giết Triệu Long, đệ tử Khôi Lỗi tông…”

Nhiệm vụ trên bức tường này đều là những nhiệm vụ treo thưởng các đệ tử trong Ma đạo, tu vi của những đệ tử Ma đạo này không cao, chỉ khoảng tầng Luyện Khí. Sở dĩ bị Lôn Côn treo thưởng là vì đã không ít đệ tử Côn Lôn bị bọn họ sát hại tàn nhẫn. Vì để trả thù cho các đệ tử trong môn, tông môn mới đưa ra những mức treo thưởng cao như vậy.