TRUYỆN FULL

[Dịch] Yêu Nữ Dừng Tay

Chương 119: Chỉ điểm 3

Chương 119: Chỉ điểm 3

“Thuốc của ta!”

“Lò luyện đan của ta!”

“Đôi mắt của ta!”

Hậu quả của việc luyện đan mà không tập trung vô cùng nghiêm trọng. Luyện chế đan dược cấp thấp thì không sao, chẳng qua chỉ là hao tổn một phần linh dịch. Tuy nhiên, những người có dã tâm muốn luyện chế đan dược cấp một, có không ít lò luyện bị phá hủy, thậm chí có đệ tử đã bị thương trong quá trình luyện đan, bị trưởng bối khiển trách nghiêm khắc…

“Cái thứ khốn kiếp, người khác có thiên phú thế nào, các ngươi thì có thiên phú thế nào, vậy mà cái gì cũng dám học?”

“Không được mệnh thiên tài, mà được bệnh thiên tài!”

“Nếu không phải có bùa hộ mệnh, hôm nay ngươi không chết thì cũng tàn tật!”

“Trước tiên úp mặt vào tường suy nghĩ một tháng, sau đó chăm chỉ luyện đan thật đàn hoàng cho ta, nếu còn dám làm những chuyện như vậy nữa, ta sẽ đuổi các ngươi ra khỏi sư môn!”

Không chỉ chịu nhiều tổn thất mà còn bị khiển trách nặng nề, trong lòng mọi người đều cảm thấy bí bách vô cùng, muốn trách móc Lý Ngọc, nhưng bọn họ đều cảm thấy bản thân có lỗi.

Suy cho cùng, đây là những lời mà bọn họ đã dùng thủ đoạn không quang minh chính đại để nghe lén, chứ không phải Lý Ngọc ra lệnh cho bọn họ làm như vậy.

Hơn nữa, các luyện đan sư trong tông môn, nếu có cảm ngộ ra được gì đó, tuyệt đối sẽ không chia sẻ với người khác. Lý sư đệ lại có một tâm hồn bao dung, bí mật to lớn như vậy mà cũng có thể chia sẻ không vụ lợi, nếu như muốn trách ngược lại LN, vậy thì có còn là người nữa không...

Huống hồ chi, trước đó cũng có Trịnh sư muội đã thử nghiệm và thành công. Muốn trách, chỉ có thể trách thiên phú của bản thân không giỏi.

Bọn họ chỉ cảm thán sự bất công của trời cao và số mệnh, cho Lý Ngọc một khuôn mặt khôi ngô như vậy, lại còn cho hắn thiên phú luyện đan thế kia. Cũng may thiên phú tu hành của hắn không cao, tu vi được nâng cấp đều dựa vào việc ăn bám, nhưng cũng không thể nào lại ăn bám cả đời được… Nghĩ như vậy, trong lòng bọn họ mới cảm thấy an ủi được đôi phần.

Sau khi Triệu Vô Lượng rời đi, Lý Ngọc không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết có bao nhiêu luyện đan sư vì một câu nói của hắn mà bị kéo xuống mương.

Sau khi luyện hóa mười viên Thông Mạch Đan, hắn rời khỏi đỉnh Đan Đỉnh, bay về phía Tây trong khoảng mười lăm phút và đến một ngọn núi khác.

Đây là một ngọn núi thấp, linh khí so với đỉnh Đan Đỉnh còn mạnh hơn. Từ xa, Lý Ngọc nhìn thấy trong núi thấp thoáng mấy tòa kiến trúc nguy nga.

Nơi này được gọi là đỉnh Lăng Vân, là nơi tiến hành khảo hạch phẩm cấp của luyện đan sư.

Đỉnh Lăng Vân.

Lý Ngọc đưa ngọc bài của mình ra trước cổng đỉnh, nói với đệ tử gác cổng: “Ta đến là để tham gia cuộc khảo hạch luyện đan sư nhất phẩm.”

Đệ tử gác cổng nhìn thấy Lý Ngọc, hơi sửng sốt, sau đó nói: “Đây không phải là Lý sư huynh sao, huynh đến tham gia khảo hạch luyện đan sư nhất phẩm sớm vậy!”

Lý Ngọc có danh tiếng không nhỏ trong tông môn, không nói là toàn bộ đệ tử, nhưng phàm là luyện đan sư thì gần như không ai lại không biết đến Lý Ngọc. Bởi vì, trong vòng quan trọng nhất của cuộc tranh tài, hắn vừa tán tỉnh nữ đệ tử, vừa phân tâm luyện đan nhưng vẫn luyện chế ra được mười viên đan dược cực phẩm. Mấy trăm nay qua, cũng chỉ có một trường hợp như vậy thôi.

Đệ tử gác cổng nhiệt tình dẫn Lý Ngọc đi vào chỗ khảo hạch luyện đan sư nhất phẩm.

Đây là một tòa đại điện nằm trên sườn núi đỉnh Lăng Vân, khi Lý Ngọc tiến vào đại điện, nơi này còn có mấy bóng người, hẳn là đều tới để tham gia khảo hạch luyện đan sư nhất phẩm.

Ánh mắt của mọi người nhìn lướt qua Lý Ngọc, bắt đầu nhỏ giọng thảo luận.

“Đây không phải là người đứng đầu trong cuộc tranh tài hay sao, hắn cũng đến để thăng cấp thành luyện đan sư nhất phẩm à?”

“Chắc vậy. Sau khi trở thành người đứng nhất trong cuộc tranh tài thì không thể tham gia những cuộc tranh tài sau này nữa. Những người đứng đầu của mỗi đợt thi đều sẽ thăng cấp thành nhất phẩm trong một thời gian ngắn.”

“Cuộc tranh tài chỉ mới kết thúc có mấy ngày, xem ra, hắn sớm đã luyện chế được đan dược cấp một rồi.”

Lý Ngọc ngồi trong khu vực nghỉ ngơi, phái Côn Lôn có nhiều luyện đan sư nhất, mỗi ngày đều có người tham gia khảo hạch luyện đan sư nhất phẩm.

Trước đại điện có một dãy thạch thất, thỉnh thoảng có người ra rồi lại vào.

Những người đi vào gần như đều mang tâm trạng bồn chồn, người đi ra đại khái chia làm hai loại, một loại tươi cười, một loại ủ rũ, từ biểu cảm của bọn họ có thể biết được kết quả đánh giá.

Sau khi luyện đan học đồ thành công thăng cấp lên luyện đan sư nhất phẩm, địa vị lập tức thay đổi, trợ cấp hàng tháng từ một trăm linh tệ tăng lên một nghìn linh tệ, không chỉ có biệt viện riêng mà còn có một thư ký thân cận riêng.

Mà nếu như lần này thăng cấp thất bại, vậy thì phải đợi một năm nữa mới có thể tham gia khảo hạch.