Chương 118: Chỉ điểm 2
Những thiên tài luyện đan này đều có lai lịch nhất định trong môn phái, dựa theo nguyên tắc kết bạn càng nhiều càng tốt, Lý Ngọc mời bọn họ vào trong viện, cùng bọn họ thảo luận chi tiết về việc tiến vào giới thiên nhân.
Thứ tu tiên cần tu chính là nhân tình thế cố, càng mở rộng mối quan hệ, sớm muộn cũng có ít cho bản thân.
Những thiên tài luyện đan này bày tỏ lòng biết ơn đối với sự chia sẻ của Lý Ngọc, còn chân thành mời Lý Ngọc nếu có thời gian rảnh thì qua chỗ của bọn họ tham qua. Lý Ngọc cười, bảy tỏ lần sau sẽ đến.
Sau khi đưa tiễn bọn họ đi, lúc này Ngô Thông mới chạy ra khỏi tiểu viện bên cạnh với gương mặt đau khổ, hắn nói: “Lý Ngọc, ngươi thật hồ đồ. Bí mật quan trọng như vậy, sao ngươi có thể nói ra được chứ. Nếu như ta là ngươi, ta sẽ mở một đại hội truyền đạo, trong môn phái có biết bao nhiêu luyện đan sư, mỗi người một trăm linh tệ, cho dù chỉ mở một lần cũng có thể kiếm được mấy vạn linh tệ!”
Hắn trông rất đau khổ, như thể người đánh mất linh tệ không phải là Lý Ngọc, mà là chính hắn.
Lý Ngọc không cảm thấy đó là một điều đáng tiếc, Ngô Thông chỉ nhìn thấy linh tệ, Lý Ngọc thì quan tâm đến sự nguy hiểm hơn.
Luyện đan là thứ không thể cẩu thả, nếu tâm trí của người ta bị phân tâm, nhẹ thì lãng phí nguyên liệu, nặng thì nổ lò. Vừa nãy Triệu sư huynh đã tuyên bố từ chối trách nhiệm, bên ngoài có nhiều người nghe thấy, kể cả có thất bại đi nữa cũng không thể đổ trách nhiệm lên đầu Lý Ngọc.
Nhưng nêu như hắn thu tiền để truyền lại bí mật, một khi xảy ra vấn đề, hắn sẽ phải chịu trách nhiệm.
Không phải ai cũng có thiên phú giống như Trịnh sư muội hay thực lực giống như Triệu sư huynh. Nếu bọn họ chỉ muốn nghe lén thì thôi, nhưng nếu bọn họ thực sự tự tin muốn mở lò ra luyện thử, vậy thì hậu quả sau đó phải tự chính bản thân bọn họ chịu trách nhiệm, không được đổ tội lên đầu người khác.
Không cần phải nghĩ đến những chuyện này nữa, Lý Ngọc định sẽ sử dụng những viên Thông Mạch Đan kia trước.
Tu luyện năm linh mạch, tài nguyên cần có cũng phải gấp năm lần so với người khác, hắn không được lãng phí bất cứ viên Thông Mạch Đan nào.
Trong khi Lý Ngọc đang luyện hóa Thông Mạch Đan, thì tại đỉnh Cửu Hoa, sau khi Triệu Vô Lượng quay trở về từ đỉnh Đan Đỉnh, hắn nóng lòng muốn thử.
Tuy nhiên, ngay khi hắn vừa thử đưa bản thân tiến vào trong trạng thái phân tâm, một làn khói đen bay ra từ trong lò luyện, xem ra linh dịch trong lò luyện đã bị phế. Hắn khẽ thở dài trong bất lực.
Tại sao Lý Ngọc và Trịnh sư muội có thể làm được, đến lượt hắn thì không được?
Triệu Vô Lượng không bỏ cuộc, liên tiếp thử hơn mười lần, nhưng tất cả đều thất bại.
Cuối cùng, hắn phải thừa nhận rằng, thiên phú về chuyện này của hắn vẫn còn kém xa so với những thiên tài chân thính khác.
Lúc này, những đệ tử rời khỏi đỉnh Đan Đỉnh cũng lần lượt trở về nơi ở của mình, kể cho các trưởng bối sư môn bí mật liên quan đến giới thiên nhân mà bọn họ nghe được từ Lý Ngọc.
“Trước khi luyện đan, cần phải thả lòng tâm trạng?”
“Cành không quan tâm, càng có thể bước vào giới thiên nhân?”
“Chuyện này… nghe thì quả thực rất có lý, nhưng khi làm trong thực tế, e là không dễ.”
…
Luyện đần cần phải tập trung toàn lực và tinh thần, đây là sự đồng thuận của các luyện đan sư và thực tế cũng đã được kiểm chứng, phương pháp mà Lý Ngọc nói lại đi ngược lại với lẽ thường của luyện đan.
Dẫu vậy cũng không thể nói rằng hắn đang nói bậy.
Bởi vì hắn đã tiến vào giới thiên nhân hai lần chỉ trong vài tháng, ngay cả thiên tài luyện đan của giáo phái cũng thành công bước vào trạng thái này sau sự hướng dẫn của hắn. Có thể nói rằng toàn bộ Côn Lôn, và thậm chí trên toàn thế giới tu tiên, không ai hiểu rõ giới thiên nhân bằng hắn.
Cho dù hắn chỉ là một luyện đan học đồ.
Một số luyện đan sư cao cấp sau khi nghe đệ tử của mình thuật lại, bọn họ nghiềm ngẫm thật kỹ, cũng lĩnh ngộ ra được đại khái. Lời của Lý Ngọc nói nhất định có lý, nhưng không phải ai cũng có thể sử dụng được, có thể chỉ hợp với một bộ phận nhỏ trong các đệ tử thiên tài, mà các đệ tử thiên tài này lại không giống với mọi người. Nếu người khác muốn bắt chước, không chỉ có khả năng không thành công, mà còn có tác dụng ngược.
Nhưng một số đệ tử không hiểu sâu về luyện đan thì lại không ngẫm ra được những điều như thế.
Bọn họ chỉ biết rằng mình đã miễn phí nghe lén được bí mật của giới thiên nhân, lụm được một món hời lớn, nên sau khi quay trở về nơi ở của mình, bọn họ bắt đầu hành động.
Rất nhiều luyện đan học đồ, thậm chí là cả luyện đan sư cấp một, bắt đầu chủ động ngờ nghệch ra trong lúc luyện đan.
Vào những ngày này, trên đỉnh Côn Lôn, không biết đã có bao nhiêu tiếng hét vang vọng trong các phòng luyện đan.