Ở bên nàng một thời gian dài, hắn nhận ra rằng sự xa cách của nàng chẳng qua chỉ là diễn kịch, khi đã hiểu rõ về nàng thì bản chất thật của nàng mới bộc lộ.
Nếu chọn đạo lữ, Lý Ngọc nhất định sẽ không chọn nàng, hắn vẫn thích một người như Hứa sư tỷ. Nhưng làm bằng hữu, yêu nữ cũng khá tốt, ba năm qua cùng nàng chơi đùa, cuộc sống tu luyện nhàm chán lại thêm rất nhiều thú vị.
Sau khi chuẩn bị bữa tối cuối cùng cho nàng, Lý Ngọc nói: “Ngày mai ta sẽ quay lại Côn Lôn. Nếu cô rảnh, cô có thể đến Côn Lôn tìm ta.”
Ngày thứ hai.
Đỉnh Linh Thiền, Lý Ngọc vẫy tay với Nam Cung Thiền và nói: “Đi đây...”