Sau khi Ngô Minh đứng dậy, ông ta suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Thiếu chưởng giáo, ta còn có mấy người bằng hữu cũ, tuổi thọ cũng không còn bao nhiêu, không biết bọn ta có thể cùng nhau đi theo thiếu chưởng giáo được không?”
Lý Ngọc đáp: “Nếu như bọn họ nguyện ý, ông có thể trực tiếp dẫn bọn họ đến phái Huyền Âm.”
“Cảm ơn thiếu chưởng giáo!”
Vừa rồi ông lão còn chưa có sinh khí nay đã trở nên sống động hơn, ông ta lấy ra một chiếc linh loa từ bên hông, dùng pháp lực kích hoạt nó, hưng phấn nói: “Lão họ Điền kia, chết chưa vậy?”
Một thanh âm già nua khác trong linh loa nói: “Ông còn chưa chết, ta nhất định sẽ chết sau ông...”