Lý Ngọc cẩn thận suy nghĩ về điều đó, những gì Ngô Thông nói quả thật có lý.
Tung tin thì chỉ cần một cái miệng, nhưng để bác bỏ phải chạy gãy cả chân. Vấn đề này chỉ có thể để nó nguội đi, tóm lại sau một năm, tin đồn sẽ tự nhiên biến mất.
“Thôi bỏ đi.” Lý Ngọc khoát tay, sau đó nhìn về phía Ngô Thông, hỏi: “Có muốn làm thuộc hạ của ta không?”
Ngô Thông là bằng hữu đầu tiên Lý Ngọc gặp ở Côn Lôn, mặc dù thiên phú tu luyện của hắn không cao nhưng rất có năng lực, với tình trạng hiện tại của Lý Ngọc, hắn không thể tự mình làm mọi việc, mà cấp dưới đúng lúc cần nhân tài như thế này.
Lý Ngọc ném mấy hộp Thác Mạch Đan cho Ngô Thông, đồng thời đưa cho hắn một ít Kim Linh Đan, dự định trước tiên nâng tu vi của hắn lên tầng Kim Đan.