Lý Ngọc xua tay nói: “Chỉ là lâu rồi không gặp nên tặng chút quà cho mọi người thôi, nếu như mọi người không muốn, vậy ta sẽ cất đi…”
Hắn giả vờ làm động tác muốn cất những đan dược này đi, Triệu Hinh Nhi lập tức ôm tay hắn nói: “Đồ đã tặng cho người khác rồi, sao huynh có thể lấy lại?”
Triệu Phán Nhi kéo tay áo của Triệu Hinh Nhi, nói: “Hinh Nhi… không được vô lễ…”
Mặc dù Thác Mạch Đan đối với bọn họ rất quan trọng, nhưng nhiều đan dược như vậy thật sự quá trân quý, cũng giống như Hinh Nhi đã nói, với thân phận của Lý sư huynh, nếu dùng số đan dược này tặng đến chỗ của Nga Mi, coi như của hồi môn cho bọn họ cũng đủ rồi.
Khi người từ phái Thiên Đạo đến Nga Mi cầu hôn, sính lễ mà họ tặng không gì khác hơn thế này.