Nói xong, Bạch Tố Trinh không cho Khương Lâm cơ hội nói, một tay đẩy Khương Lâm ra.
Khương Lâm theo bản năng muốn chống lại lực đẩy này, nhưng dưới ánh mắt của Bạch Tố Trinh, cuối cùng cũng thuận theo lực đẩy này, bay ra khỏi Tử Vi Quan.
Bạch Tố Trinh nhìn bóng dáng hắn biến mất nơi chân trời, mím môi.
Tự tay đẩy tình lang của mình đi, đẩy cho những nữ nhân khác, quả thực không phải là cảm giác dễ chịu gì.
Nhưng nàng rất rõ ràng, Khương Lâm e rằng rất nhanh sẽ phải đối mặt với một nguy cơ liên quan đến sinh tử, rốt cuộc là nguy cơ gì, Bạch Tố Trinh không muốn biết, chỉ thêm phiền phức.