Sau khi Phục Thỉ xuất hiện trong đan điền, Khương Lâm mở mắt.
Vũ Vương vẫn đứng sau lưng hắn, thấy Khương Lâm có động tĩnh, bèn hỏi: “Thế nào? Lấy được rồi ư?”
Khương Lâm đứng dậy, gật đầu đáp: “Đã lấy được.”
“Vậy thì tốt.”
Vũ Vương mỉm cười hài lòng, đoạn nhìn dòng sông cuồn cuộn trước mắt, khẽ cất lời: “Khương tiểu tử, lão phu không biết ngươi rốt cuộc đang làm gì, nhưng đừng để bản thân quá mệt mỏi.”