Sau khi dập đầu xong, nàng đứng dậy đi tới trước mặt Lệ Phong.
Hai mắt đỏ như máu, tràn ngập hận ý, cắn răng quát lớn: “Súc sinh, phụ thân và đại ca ta cho dù chướng mắt ngươi, ít nhất cũng cho ngươi ở Đổng gia sống không lo nghĩ, hơn nữa còn tu luyện đan đạo.”
“Sao ngươi nhẫn tâm... nhẫn tâm đối xử với bọn họ như vậy?”
“Ngươi đáng chết! Ngươi chính là súc sinh đáng chết!”
Càng nói càng kích động, Đổng Hân mượn một thanh kiếm từ trong tay một tu sĩ, một kiếm đâm thủng cổ họng Lệ Phong.