“Chí Tôn Kim Cung các ngươi hành sự diễn xuất chẳng khác gì tà ma, thật sự làm người và thần đều phẫn nộ! Hơn nữa ngươi thân là người đứng đầu một tông, biết rõ hắn phạm sai lầm mà lại lựa chọn phớt lờ và bao che, ngươi còn có mặt mũi nói chính nghĩa?”
Nhạc Thiên Quần: “…”
Ánh mắt Triệu Hành Thiên lạnh lùng quét qua Nhạc Thiên Quần và Phùng Khôn, nói đến đây, hắn sao có thể không biết đệ tử dưới quyền của mình đã phạm phải sai lầm lớn?
“Các ngươi thân là người cầm lái và trưởng lão của tông ta, lại ỷ thế hiếp người như vậy, chẳng biết xấu hổ, đến nỗi uy danh của Chí Tôn Kim Cung ta bị hao tổn!”
“Thật sự là đáng phạt, đáng chết!”