“Ồ, ngươi cũng đừng trách Đổng soái, chính hắn cũng đi vào. Nhưng sau đó bị người ta đổi ra.” Hoàng Vĩ thấy rất hài lòng với phản ứng của Giang Khải, tiếp tục nói, “Nhưng Vệ Ưng lại không may mắn như vậy, đúng là lúc trước hắn đã lập được chiến công nhưng dù sao đã lớn tuổi, không còn tác dụng gì nữa, bây giờ còn có thể cử đi tạo ra chút tác dụng cũng đáng.”
“Cái đó, a, còn có, hai ngày trước ta còn cố ý đến xem trạng thái Vệ Ưng, tuy không gặp người nhưng cũng có thể tưởng tượng được trạng thái nửa chết nửa sống của hắn.”
Giang Khải đột nhiên giận nói, “Lời nói của ngươi đều là thật?”
“Giang Khải, ta biết ngươi không thích ta nhưng không ai nói dối việc này, muốn không tin lời ta thì tự đến Hoa Hạ thành xem là biết, bảng ngược lao trên Quỷ Tinh cũng không phải nhà chúng ta mở.”
“Được rồi, nên nói ta cũng đã nói, tiếp theo có dám đi ngược lao hay không thì ngươi quyết định, chúng ta đi!”