Lúc Vô tận luyện ngục không còn dã thú đếm không hết, Giang Khải đột nhiên cảm thấy hoàn cảnh Vô tận luyện ngục cũng không kém như vậy.
Trời đất tràn ngập ngọn lửa màu xanh khiến hắn có một loại cảm giác thân thiết, tuy toàn bộ Vô tận luyện ngục hỗn loạn nhưng không ai đến làm phiền hắn.
Trong quá trình đánh giết Boss này, Giang Khải cũng thử tìm lối ra.
Phạm vi của Vô tận luyện ngục không nhỏ nhưng Giang Khải đã thăm dò nơi này hơn một năm, trong lòng có sự hiểu biết rõ ràng với phạm vi của Vô tận luyện ngục.
“Hơn một năm qua cũng không tìm được lối ra…” Giang Khải lắc đầu, di chuyển giữa đám nham thạch to lớn rối loạn.