“Hoan nghênh ngươi gia nhập Xích Viêm.” Điển Hỏa cầm lon bia lên, Giang Khải mỉm cười hai người chạm cốc, Điển Hỏa uống một ngụm to.
Một ngụm bia vào bụng, Điển Hỏa nói, “Giang Khải, ngươi nói thật lòng với ta đi, có phải ngươi đặc biệt thất vọng với Xích Viêm không.”
Giang Khải khẽ nhíu mày, suy nghĩ một chút mới nói, “Có chút.”
Điển Hỏa không thấy bất ngờ, hắn ta bất đắc dĩ mỉm cười, lắc đầu nói, “Đương nhiên phải thất vọng, nếu mấy năm trước ta tiến vào tiểu đội thế này, đừng nói thất vọng, đoán chừng cũng muốn chửi bậy.”
“Không khoa trương như vậy.” Giang Khải cười nói, “Hỏa ca, ta chỉ hơi không hiểu, các ngươi đều là Chiến Thần ba sao, nói rõ các ngươi từng lập được rất nhiều chiến công, vì sao bây giờ lại biến thành dáng vẻ này.”