Phệ Tâm mỉm cười, “Lưu Viễn Hương, đừng giả vờ dáng vẻ người yếu nữa, ta hiểu rõ thực lực của ngươi, cố ý tỏ ra yếu thế ở trước mặt ta chỉ muốn ta thả lỏng cảnh giác.”
“Đáng tiếc, chúng ta đều không phải tiểu hài tử, ngươi coi những Quỷ dị giả chúng ta như là quân cờ, không phải chúng ta cũng coi các ngươi thành bàn đạp sao?”
“Nhưng ta khuyên ngươi nếu còn muốn tiếp tục việc hợp tác của chúng ta, ta khuyên ngươi tốt nhất thu lại mấy trò quỷ của ngươi, nếu không đừng trách ta giết ngươi!”
Lưu Viễn Hương im lặng một lát, đột nhiên cười ha hả, “Đúng là lãnh tụ của Quỷ dị chức nghiệp, chẳng những thực lực cực mạnh, hơn nẵ tâm tư kín đáo.”
“Là ta đường đột, không nên đi tìm hiểu thực lực của ngươi.”