Hoàng Kiến Quốc tức giận quay đầu đi, không muốn nói chuyện.
“Kiến Quốc!” Lưu Viễn Hương thở dài một hơi, “Đã nói các ngươi rời đi chỉ là kế tạm thời, loại người làm càn làm bậy như Giang Khải quá dễ lừa gạt.”
“Tên kia căn bản không hiểu rõ địa vị của Hoàng Hiểu Quân không dễ rung chuyển, Hoàng gia các ngươi sẽ không ngã!”
“Trước tiên các ngươi cứ thành lập công hội mới, cần cái gì thì bên chúng ta sẽ dốc sức giúp đỡ, yêu cầu duy nhất là các ngươi đừng phát triển quá nhanh, tránh cho người ta nói ra nói vào.”
“Chờ đến khi các ngươi đến công hội cấp Giáp, đến lúc đó các ngươi lại sát nhập vào, vị trí phó hội trưởng, ghế trong hội trưởng lão vẫn giữ lại cho các ngươi!”