"Đáng chết!" Lưu Viễn Hương hung hăng nện một quyền xuống bàn, lực lượng khổng lồ dễ dàng đập chiếc bàn gỗ dày nặng chia năm xẻ bảy.
"Giang Khải này lại xảo quyệt như thế!"
Phệ Tâm thấy Lưu Viễn Hương nổi trận lôi đình, đi đến bên cạnh hắn ta nhẹ nhàng nói,"Viễn Hương, Giang Khải am hiểu nhất lừa gạt."
Đại quản gia đứng bên cạnh mỉm cười,"Viễn Hương lão đệ, thật ra ta cảm thấy Giang Khải xảo quyệt thế nào thì lần này cũng thua trong tay chúng ta!"
Lưu Viễn Hương nhìn về phía Đại quản gia, nhíu mày hỏi,"Vì sao?"