Hoàng Đạt trợn to mắt, vừa rồi hắn ta không nghĩ nhiều như vậy.
Tam trưởng lão tiếp tục nói, “Cho nên, dù chỉ là còn lại một chấm máu, việc cướp Boss cũng không được cho phép, lần này chúng ta chiến tử mười mấy vạn người, dựa theo thông lệ công hội, những thứ đoạt trược trong đi săn tập thể phải bỏ tám phần mười đền bù tổn thất cho bọn họ. Ngươi nghĩ mà xem, nếu bọn họ biết sau cùng Boss rơi vào trong tay Giang Khải, lại không chia cho bọn họ một phần tiền nào, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ nghĩ như thế nào?”
“Bọn họ chắc chắn sẽ hận chết Giang Khải!” Hoàng Đạt có cảm giác chợt hiểu ra.
Tam trưởng lão mỉm cười, “Không sai, trước đó các ngươi chỉ có thể ngầm chèn ép Giang Khải, một khi hắn cướp Boss, mặc dù hắn có thể kiếm được một món hời nhưng hắn cũng sẽ trở thành đối tượng bị người ta thù hận.”
“Sự thù hận phát ra từ trong lòng!”