Trong phòng học trường trung học số 3 Giang Trung thành, Giang Anh trợn to mắt, đó là giọng nhị ca!
“Ca!” Đôi mắt Giang Anh đỏ hồng, run giọng nói.
Không lâu sau, bóng dáng Giang Anh lại ngưng tụ, vết thương trước ngực hắn vẫn thấy mà giật mình, máu tươi chảy ròng ròng.
Tình trạng của hắn trông rất tệ, sắc mặt trắng bệch, tinh thần uể oải.
Nhưng đôi mắt hắn lại sáng ngời đến lạ thường.