Giang Khải nhìn người trước mặt.
Người này thêm mắm dặm muối, cố ý lẫn lộn phải trái, đánh tráo khái niệm, kích động cảm xúc quần chúng cũng không phải dân chúng bình thường.
Hơn nữa lúc người này kêu gào, bên dưới còn có người nhanh chóng đáp lại, cảm giác càng giống một âm mưu.
Đối mặt với lửa giận của mấy vạn người, Giang Khải hừ lạnh một tiếng, đứng trước mặt người gây sự lạnh lùng nói, “Ngươi là người Hoàng gia?”
“Ta…” Người kia cũng ngạc nhiên, Giang Khải chưa gặp mình mới đúng, sao có thể biết được.