Đội ngũ vòng ngoài Vĩnh Đống đảo cũng đã sức cùng lực kiệt, bọn họ mờ mịt nhìn tình cảnh thê thảm trong Vĩnh Đống đảo.
Lý Bưu đỡ Viên Trụ bị trọng thương dậy, ánh mắt lại nhìn về phía Vĩnh Đống đảo, hắn ta thở dài một hơi, “Không ngờ Ngư nhân lĩnh chủ mạnh như vậy, theo lý thuyết, đổi lại là Boss vương cấp gặp được trước đó, chịu công kích mạnh mẽ như vậy sớm nên ngã xuống.”
Trần Nguyệt Linh lắc đầu, không quan tâm Noãn Noãn vừa băng bó kỹ vết thương giúp mình, “Đáng tiếc, chỉ thiếu chút nữa, Cực hàn phong bạo của Ngư nhân lĩnh chủ có ảnh hưởng tiêu cực quá lớn với chúng ta, hơn nữa còn có thể cường hóa ngư nhân, thật sự quá biến thái! Lần này Huyền Vũ công hội chiến bại, chỉ là chỉnh đốn lại cũng cần ít nhất một hai tháng! Tiến độ khai hoang của Hoa Hạ chúng ta lại chậm hơn một mảng lớn.”
“Đúng vậy.” Hoa Tử Nhan nói, “Có mấy công hội có thực lực một mình săn giết Boss vương cấp, mỗi công hội đều có nhiệm vụ của mình, gần đấy Boss vương cấp càng ngày càng mạnh, tiến triển của các công hội lớn đều không lạc quan, tốc độ khai thác khu vực mới của Hoa Hạ chúng ta… Ai!”
Noãn Noãn nhìn về phía Vĩnh Đống đảo, yếu ớt nói, “Rõ ràng chỉ thiếu một chút… Nếu gần đây có cao thủ, chắc hiện tại bọn họ đã ra tay, dù không cướp được đầu cốt, bọn họ cũng có thể giúp Huyền Vũ một tay để tăng tốc độ khai hoang cho Hoa Hạ!”