"Không có, Đổng soái, ta không cảm thấy mất mặt!" Giang Khải lại có vẻ rất nhẹ nhàng,"Hạ vị giả rất tốt, ta thích hợp làm hạ vị giả, bán thần đánh nhau, một phàm nhân như ta có thể đi xem một chút đã thầm thấy vui vẻ."
"Đương nhiên, thật sự đến lúc ta lên sân, ta chắc chắn sẽ dốc hết toàn lực, dù sao không phải nói Hoa Hạ nhất định phải lãnh đạo toàn cầu, nhưng giao quyền lãnh đạo cho người khác ít nhiều hơi không yên tâm."
Đổng soái thấy tâm trạng của Giang Khải tốt như vậy, cũng không khỏi cười ha hả,"Đúng vậy, ta có suy nghĩ giống ngươi."
"Lần này đi chung với ngươi, một người là Vũ Hầu chắc ngươi có quen biết, còn có một người là Sương Tuyết, nữ hài tử này cũng rất mạnh, ngươi có cơ hội thì nói chuyện với người ta nhiều hơn, ngươi xem ngươi cũng trưởng thành rồi."
Giang Khải trợn to mắt, Đổng soái đúng là người một nhà, việc này cũng sắp xếp giúp hắn.