Cũng may mình không chết, hắn cũng không muốn trở thành đồ ăn của tiểu hỗn cầu.
Giang Khải vừa thức tỉnh, vốn tưởng cả người sẽ không còn chút sức lực nào nhưng chỉ thở ra một hơi, hắn lại cảm giác tinh thần tràn đầy, trạng thái cả người cực kỳ tốt.
Hắn kiểm tra thân thể của mình một chút, trên người không để lại một chút vết thương, ngay cả vết thương trước kia cũng khép lại rất thần kỳ.
Da thịt khá bóng loáng, thậm chí còn trắng nõn hơn nhiều như là hài tử.
Một trắng che ba xấu, hiện tại giá trị nhan sắc của Giang Khải đã tăng lên mấy phần!