Cẩn thận tắm rửa một lượt, Giang Khải cũng vô cùng thoải mái, hắn cài huy chương Hoa Hạ chi ưng ngay ngắn ở trước ngực, rời khỏi biệt thự.
Trước đó hắn chỉ đăng một bài post, vì không muốn tạo ra động tĩnh quá lớn còn cố ý đóng chức năng bình luận của bài post.
Chủ yếu là Giang Khải cũng không có thời gian quản lý bài post, qua loa đăng một bài post như vậy có thể gọi đến bao nhiêu người, trong lòng hắn cũng không có con số.
“Hai ngàn người?” Giang Khải lắc đầu, “Có lẽ quá lạc quan, không phải không có bất kỳ ai đến đi.”
Nói xong, Giang Khải nhìn đồng hồ một chút, “ĐM, còn có 7 phút?”