Lộ Tuấn đứng lên, tâm sự nặng nề đi đến bên cửa sổ, nhìn ra ngoài cửa sổ, “Muốn lấy lại đất đã mất thì chúng ta cần càng nhiều Chiến Thần hơn, nhưng thực lực của Thú Thần cũng đang tăng lên, hiện tại tốc độ tổng thể của chúng ta chậm hơn Thú Thần, trong tình huống này Giang Khải còn đề nghị muốn lấy lại đất đã mất, đúng là rất khó nhận được sự ủng hộ từ bên trên.”
Tô Noãn Noãn vội nói, “Nhưng nếu chúng ta luôn ở thế bị động, vậy vĩnh viễn đều bị Thú Thần và Quỷ Tinh nắm mũi dẫn đi!”
“Lấy lại đất đã mất là tâm nguyện trong lòng mỗi người chúng ta!”
“Ta biết.” Lộ Tuấn thở dài một hơi, “Noãn Noãn, ngươi cho rằng ta chưa từng nghĩ đến chuyện này sao? Ta cho ngươi biết, ta nằm mơ cũng nghĩ đến việc cướp lại thành thị đã mất của chúng ta!”
“Nhưng ta cũng phải cân nhắc đến sự an toàn sinh mệnh cho dân chúng!”