“Loại rượu này của ta à, khi hàm lượng rượu cồn đến trình độ nhất định sẽ tiến vào một loại trạng thái gọi là ‘Sống mơ mơ màng màng’, hiệu quả cũng rất đơn giản, chỉ là ý thức mơ hồ nghiêm trọng.” Nguyễn Ngữ cũng cau mày, trên thực tế hắn ta cũng không rõ tối qua mình đã làm gì.
“Ồ, còn có hiệu quả mê hoặc thần kinh.” Nguyễn Ngữ lại bổ sung một câu.
Giang Khải trợn to mắt như đang lầm bầm lầu bầu.
“Công kích Bể mật chắc là một loại công kích tinh thần nào đó, khiến người ta cảm nhận được sự sợ hãi từ linh hồn, rượu của ngươi có thể khiến ý thức mơ hồ, tất nhiên cũng đạt đến hiệu quả miễn dịch sợ hãi.”
“Chắc công kích Bể mật của Nữ yêu hoàn toàn vô hiệu với ngươi, nếu không sao ngươi dám có chủ ý với Nữ yêu…”