Giang Khải lại hỏi, “Ngươi nói khí tức, cụ thể là chỉ cái gì? Mùi vị hay là cái gì khác? Còn có, bây giờ tên kia đang ở trong thành sao?”
“Không phải mùi vị, loại khí tức này chỉ có chúng ta có thể cảm giác được, cũng giống như chúng ta có thể cảm giác được sự tồn tại của người sống các ngươi, còn các ngươi, ngoại trừ vị đại nhân này, còn có một số Âm dương sư bên ngoài thì không cảm giác được sự xuất hiện của chúng ta.”
“Ta chỉ có thể ngẫu nhiên cảm giác được sự tồn tại của luồng khí tức kia, cũng không thể biết chính xác vị trí và trạng thái của nó.”
“Đại nhân, cầu xin ngài thả ta đi, giữa ban ngày ban mặt ta không thể xuất hiện thời gian dài.” Hồn thể cầu xin Âu Dương Dịch.
Âu Dương Dịch nhìn Giang Khải, nói, “Khải đội, hắn thật sự không thể xuất hiện mãi.”