"Hết cách rồi, để trên người ta quá nguy hiểm, để trên người ngươi mới an toàn hơn."
“Vi sư thật sự cảm tạ ngươi đã coi trọng ta như vậy.” Thẩm Luyện hoàn toàn không nói nên lời, lại thật sự giấu trên người hắn cơ đấy.
Ngay sau đó, hắn khe khẽ mở miệng: “Cho nên, cho dù ta không tìm được ngươi, cuối cùng ngươi cũng sẽ đến tìm ta?”
“Ngài xem ngài nói kìa, ta giấu kỹ chẳng phải do ngài dạy tốt sao.” Vân Tiêu che miệng cười khẽ: “Tiểu nữ tử cũng đâu còn cách nào khác, hơn nữa, đây không phải cũng là coi trọng ngài, biết rõ ngài là lão âm... à không, làm việc vững vàng.”
Thẩm Luyện hừ lạnh, thần niệm lập tức dò xét khắp toàn thân và trong tiểu thế giới tùy thân.