Nằm nghiêng trên chiếu cói, Phù Đỉnh Chân Nhân thở dài, lão không sợ chết, chỉ là bây giờ lão có chút không hiểu nổi.
Kiếp này, từ đạo đồng nhập Tam Lâm Quan, thăng cấp Luyện Khí, tiến vào nội môn, đột phá Trúc Cơ, rồi Kim Đan, trở thành Quán chủ, số ma đầu lớn nhỏ đã diệt không biết bao nhiêu mà kể. Thế nhưng, cuối cùng, ma đầu trong thiên địa này lại càng giết càng nhiều.
Ma như cỏ dại, đốt không hết, chặt không tuyệt.
Vì sao lại thế!
Phù Đỉnh Chân Nhân không phải sợ chết, chỉ là hiện tại Tam Lâm Quan đang trong cảnh ế ẩm, lớp người già đều đã bước vào tuổi xế chiều, những đệ tử trừ ma kiên định ở tầng trung đã chết trên con đường trừ ma, còn những kẻ không kiên định thì sớm đã rời bỏ tông môn.