"Tên không quan trọng."
Thẩm Luyện hồi thần lại nhàn nhạt mở miệng, tay phải rơi xuống trượt vào trong tiên bào của mình, giữa hai chân chạm phải một bàn tay khác, rồi kéo nó ra.
“Được rồi, bỏ tay nàng ra đi.”
“Hửm…” Vân Tiêu ra vẻ ghét bỏ rút tay về, “Ta vừa mới kéo ngươi từ trong Vãng Sinh khí tức về đấy, một chút cảm tạ cũng không có sao?”
“Nàng thấy nhiều Luân Hồi Tiểu Giới như vậy, chúng sinh vô tận, nơi này thích hợp sao?”