"Thổ dân hậu thiên xảo trá, vẫn là để ta ăn hắn đi."
Bầu trời sao u ám, thần niệm đan xen, diễn hóa ra một khung cảnh dị tượng rực rỡ, có trời sao biến đổi, có sông núi biến đổi, có địa thủy phong hỏa giao hòa.
Những biến hóa này hoàn toàn không để Thẩm Luyện vào mắt, giữa những dị tượng biến hóa của trời đất, lồng giam đang nhốt Thẩm Luyện bị xung kích nghiêng ngả, không ngừng chao đảo trong vùng trời sao này.
Khí tức mênh mông, cổ xưa cuộn trào, ép tới khiến hắn không thở nổi.
Trong quá trình trao đổi, đám sinh linh này không hề che đậy giấu giếm, càng cho thấy chúng đã chắc chắn tóm được hắn, căn bản không thèm để ý việc hắn nghe được nội dung cuộc nói chuyện.