Trong thoáng chốc, trên Thái Âm Tinh, từng luồng nguyệt hoa dịu dàng dâng lên, bắt đầu hội tụ thành một hư ảnh mơ hồ, khí thế hùng vĩ, to lớn vô ngần, tựa như một tiên thú cổ xưa đang nhìn xuống bốn phương.
Giây phút này, lấy Thái Âm Tinh trung tâm làm trung tâm, gợn sóng quét về bốn phương tám hướng. Những nơi nó đi qua, khu vực vốn khô tịch bên ngoài Thái Âm Tinh, nơi các vì sao rải rác, bắt đầu vặn vẹo. Thấp thoáng, một vài nơi hiện ra một vùng đất bao la, trên đó có núi non sông ngòi, hồ thiêng thác lớn, đình đài lầu các, linh khí lượn lờ, bóng người thấp thoáng, một bức tranh tu hành tiên giới phồn thịnh thoáng hiện rồi biến mất.
…
Trong hư không mênh mông, Giả Thái Âm Tinh khổng lồ tỏa ra nguyệt hoa mãnh liệt, khiến hư không sinh ra thủy triều.
Thẩm Luyện đang luồn lách sâu trong linh cấm, giờ phút này thầm kêu khổ.