Lý Nguyên mỉm cười, thi lễ với tộc trưởng Chân Viêm thị tộc, sau đó cảm khái nói: “Vốn dĩ ta chỉ muốn cùng Tiểu Tuyết song túc song phi, bạch đầu giai lão, lại không ngờ còn có duyên phận với Chân Viêm thị tộc như vậy.
Ta rất thích mảnh đất này, cũng thích con người nơi này, chính vì vậy, ta mới hi vọng Chân Viêm thị tộc chúng ta có thể lớn mạnh.
Cho nên vị trí Đại trưởng lão này, ta cũng không từ chối.”
Tộc trưởng sửng sốt, luôn cảm thấy lý do thoái thác này là lạ.
Lý Nguyên cảm thụ thân thể sau khi rời xa Hỏa, ảnh huyết trong cơ thể hắn lại bắt đầu đóng băng, cảnh giới lại bắt đầu giảm xuống, một kích vừa rồi đã gần như hao hết sức sống ẩn chứa trong ảnh huyết của hắn.