Đinh! Đinh! Đinh! Đinh!
Trong tiếng đập vang lên liên tục, Lý Nguyên đúc hết sức chăm chú, nhìn không chớp mắt. Hắn giống như một cỗ máy đúc binh không biết mệt mỏi, cả người tiến vào trạng thái khó có thể nói rõ.
Đột nhiên, hắn cảm nhận được cái gì đó, vội hét to: “Diêm tỷ!”
Cái miệng nhỏ nhắn của Diêm nương tử đã sớm chuẩn bị xong, lúc này nhẹ nhàng thổi.
Nàng thổi tinh chuẩn vô cùng, lực đạo vừa đúng, chỉ thổi vào linh phôi trên ngọn lửa, chứ sẽ không thổi vào Lý Nguyên hoặc là lò lửa…