Tháng mười thu vàng, tuyết ấm đầy trời, biển lúa vàng óng ánh phủ đầy tuyết trắng.
Mọi người hoan hô nhảy nhót.
Lông mày nhíu chặt của ông lão giãn ra;
Người chuẩn bị chống đỡ không nổi mùa đông năm nay liền bán con mình thì ôm búp bê ngây thơ vô tri gào khóc, khóc những giọt nước mắt vui sướng, không cần chia lìa cốt nhục nữa;
Những người đàn ông loay hoay trên chuyến đi dài, tự hỏi có nên đánh mất tôn nghiêm cùng lương tâm đi làm chút hoạt động mờ ám hay không, đổi lấy tiền no bụng bỗng nhiên lại có nhiều lựa chọn, bọn họ nhìn thấy ruộng lúa được mùa, nhận được thư nhà đã lâu không thấy, đột nhiên muốn về nhà.