TRUYỆN FULL

[Dịch] Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn

Chương 111: Ruộng thịt

Huyết Nộ Đường, nghị sự gần nửa canh giờ mới kết thúc.

Đệ tử nội môn, phàm là nhập bát phẩm thì được giao nhiệm vụ.

Những nhiệm vụ này hoặc là tìm kiếm và tiêu diệt dư nghiệt Ngụy gia, đồng thời đề phòng Tôn gia nhân lúc cháy nhà đi hôi của;

Hoặc là làm giáo tập, dạy dỗ đệ tử ngoại vi, tuyển chọn máu mới từ đệ tử ngoại vi để lấp đầy chỗ trống trong đệ tử ngoại môn. Dù sao lần này Ngụy gia phản công đã ám sát không ít đệ tử ngoại môn có tiềm lực của Huyết Đao Môn.

Lúc này điều hành phân phối, cũng làm cho Lý Nguyên thấy được, ở huyện Sơn Bảo, thất phẩm hẳn là đã là lực lượng trần nhà, mà ngày thường những người này cũng sẽ không khinh động.

Cho nên bát phẩm gần như có thể đi ngang.

Lý Nguyên đi ra lầu các, đứng dưới một bóng cây. rất nhanh, Triệu Thuần Tâm cũng đi tới.

“Sư đệ!” Triệu Thuần Tâm có vẻ đặc biệt nhiệt tình, nhưng không phải loại nhiệt tình giữa nam nữ.

Lý Nguyên đáp lễ, đáy lòng hơi kỳ quái.

Nhưng chỉ chốc lát sau, hắn đã hiểu được nguyên nhân.

Trong lầu các, Lý Vũ dường như vừa nói chuyện với ai đó, bây giờ cũng đã đi ra.

Lão vừa đi ra, liền đi thẳng về phía Lý Nguyên và Triệu Thuần Tâm. Khi lão đến gần, mới cười nhìn về phía Lý Nguyên, vuốt râu gật đầu, biểu tình trên mặt thật là vui mừng.

“Nguyên nhi, lần này con làm rất tốt.”

Lý Nguyên nịnh nọt nói: “Nhờ có lão sư dạy tốt.”

Lý Vũ cười nói: “Được rồi, Triệu sư tỷ con biết rõ nhất.”

Triệu Thuần Tâm ở bên cười khanh khách, cơ hoành trên mặt cũng run rẩy không thôi, sau đó nói: “Lý sư đệ khẳng định đang suy nghĩ, sao sư tỷ xấu xí này lại nhiệt tình với ta như vậy, khanh khách khanh khách…”

Lý Nguyên nói: “Sư tỷ sai rồi, sức mạnh mới là sắc đẹp.”

Triệu Thuần Tâm cười càng vui vẻ hơn.

Lý Vũ cũng cười nói: “Nguyên nhi, Triệu sư tỷ con có tính cách tương tự với con. sáu năm trước, nàng cũng từng được vi sư đề bạt từ đệ tử ngoại vi và thu làm đệ tử.

Lúc trước nàng cũng là mỗi ngày cầm sách, đứng ở cạnh vi sư nhìn, sau đó thì đi tu luyện trong phủ đệ của vi sư.

Chẳng qua nàng không thích hợp với công pháp của vi sư, luyện thế nào cũng không nhập môn được.

Sau đó vi sư tiến cử nàng vào đệ tử ngoại môn, để cho nàng tu hành đao pháp của Huyết Đao Môn, không ngờ… Nàng lại từng bước từng bước thành bát phẩm, trở thành đệ tử nội môn.

Đúng rồi, năm đó sư tỷ ngươi cũng không béo như vậy, sau đó nhập phẩm…… không hiểu thế nào lại béo lên.”

Triệu Thuần Tâm cung kính hành lễ nói: “Thuần Tâm còn phải đa tạ lão sư bồi dưỡng cùng cổ vũ. nếu không có lão sư, năm đó Thuần Tâm đã buông tha tu luyện.

Về việc béo lên, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra… có lần ta lập công rồi nhờ đó lên hỏi môn chủ.”

Lý Vũ nói: “Môn chủ nói như thế nào?”

Triệu Thuần Tâm cười nói: “Môn chủ nói đây là ảnh huyết dị biến, là tin tức tốt…”

Lý Vũ sửng sốt, sau đó cười ha hả.

Ai cũng biết, đó là một lời khích lệ người. công pháp nào thì luyện ra ảnh huyết nấy, cuối cùng sẽ dẫn hướng đặc định của ảnh cốt, rồi thông qua sinh mệnh đồ lục, thành tựu sinh mệnh mới cao hơn.

Làm sao sẽ có biến dị?

Cho dù biến dị, cũng tuyệt đối không phải béo lên.

Triệu Thuần Tâm cũng lơ đễnh, cười theo.

Cười một lát, Lý Vũ vỗ vỗ bả vai hai người, nói: “Hai người các con coi như là sư tỷ sư đệ chân chính, về sau nhớ thân cận nhiều hơn. Nguyên nhi a, nếu con gặp phải chuyện không tiện giải quyết thì tới tìm Triệu sư tỷ của con, hiện tại nàng ở bên ngoài lăn lộn rất giỏi.”

“Vậy sau này làm phiền Triệu sư tỷ rồi.”

“Khách khí, sư đệ, ta và đệ là đồng môn trong đồng môn, nên như thế.”

Hai người bị Lý Vũ nói như vậy, đáy lòng đều sinh ra chút tình cảm thân cận.

Lý Vũ lại lấy từ trong ngực ra một quyển sách được bọc trong vải dầu, đưa cho Lý Nguyên, lời thấm thía nói: “Nguyên nhi, đoạn thời gian ngắn tiếp theo, con tạm thời đừng tới chợ đen.

An tâm ở nội thành tu luyện, chờ giải quyết gần hết dư nghiệt của Ngụy gia rồi hãy đi ra.

Bản công pháp này chính là bản độc nhất, con phải giữ gìn cho thật tốt.”

Lý Nguyên nhận cuốn sách.

Triệu Thuần Tâm lại vỗ vỗ bả vai hắn nói: “Sư đệ, muốn nữ nhân, hoặc là muốn đồ chơi gì khác, cứ việc nói cho sư tỷ, sư tỷ lấy tới cho đệ.

Nhưng mà thịt, đệ hẳn là vẫn đủ rồi.

Đệ tử nội môn của Huyết Đao Môn ta, mỗi tháng đều được phát 60 cân thịt thỏ mũi voi.

Thỏ mũi voi là yêu thú cửu phẩm, thịt như vậy đối với võ giả cửu phẩm là hoàn toàn đủ rồi.

Nhưng ta không thể…”

Lý Vũ thấy hai người trò chuyện, liền nói: “Sư tỷ đệ các con rèn luyện một chút tình cảm đi, ta về chợ đen trước, muốn rời đi chỗ kia cũng không dễ.”

“Cung tiễn sư phụ.” Lý Nguyên hành lễ, sau đó mới nhìn về phía Triệu Thuần Tâm nói: “Sư tỷ, 60 cân thịt yêu thú cửu phẩm còn chưa đủ cho tỷ ăn sao?”

Thật ra hắn cũng nhập bát phẩm, vấn đề đau đầu của Triệu Thuần Tâm, cũng là của hắn.

Không bằng nhân cơ hội này hỏi luôn.

Triệu Thuần Tâm thở dài nói: “Ta phải ăn thịt yêu thú bát phẩm mới được, hơn nữa mỗi tháng phải ăn hơn 100 cân mới đủ.

Ăn 60 cân cửu phẩm, chỉ bằng khoảng 20 cân bát phẩm.

Hơn nữa ăn đến một mức độ nhất định thì hoàn toàn vô dụng, phải ăn bát phẩm. Bởi vì chỉ có lực lượng của huyết nhục yêu thú bát phẩm mới đủ để kích thích ảnh huyết len lỏi đến một vài nơi mà bản thân không thể tiếp cận.

Bây giờ trong huyện, số lượng thịt yêu thú cửu phẩm cũng được, nhưng bát phẩm lại vô cùng khan hiếm.

Cho nên, võ giả cửu phẩm trong huyện thật ra không ít, bát phẩm cũng không hiếm thấy, nhưng thất phẩm lại cực ít…”

Lý Nguyên hồi tưởng lại, hắn ở trong chợ đen đi dạo qua lại nhiều lần, xác thực cũng không thấy bán thịt yêu thú bát phẩm, vì vậy nói: “Huyết Đao Môn ta chẳng lẽ không có con đường thu hoạch thịt yêu thú bát phẩm? Hoặc là…… không thể tự mình đi săn sao?”

Triệu Thuần Tâm nói: “Con đường ổn định ngược lại là có, nhưng chỉ có thể miễn cưỡng cung cấp môn chủ, phó môn chủ cùng với mấy vị trưởng lão… Ngay cả cung phụng cũng không có.

Về phần săn bắn, sư đệ đây là không biết rồi, yêu thú bát phẩm chỗ chúng ta rất ít, ngoài ra, yêu thú cùng giai cơ bản đều mạnh hơn người, chớ nói chi là chúng nó còn có một chút lực lượng đặc thù, muốn săn bắn cũng rất khó.

Giống lúc này đây, hai con Thất phẩm Hỏa Phần Diễm Quang Báo của Ngụy gia, ba nhà lại không thể giết chết, chỉ có thể dẫn chúng nó vào hoang nguyên để đuổi chúng đi… Trong đó còn có rất nhiều người chết.”

Lý Nguyên nghĩ một chút, ngạc nhiên nói: “Vậy mỗi tháng Huyết Đao Môn chúng ta có thể cung cấp 60 cân thịt yêu thú cửu phẩm cho mỗi đệ tử, là thế nào làm được? Thịt này…”

Triệu Thuần Tâm không giải thích, mà nói một câu: “Sư đệ, đệ đi theo ta.

Đây cũng không phải là bí mật đối với đệ tử nội môn.

Thậm chí trong môn còn yêu cầu khi đệ tử nội môn ra ngoài rèn luyện, cũng cần đặc biệt chú ý một số thứ.”

Chẳng mấy chốc, hai người đã đến phía tây nội thành.

Phía tây này và một số nơi khác có điểm khác biệt rõ ràng, lộ ra một cỗ lãnh ý, cho dù là gió thổi qua cành lá thì cũng phát ra một thanh âm quái dị.

Con đường hẹp dần, mà từ đường đá biến thành con đường nhỏ thôn quê hơi bùn đất, hai bên đường là cánh rừng đông nghịt, che khuất ánh mặt trời ở bên ngoài.

Mấy lần quẹo trái quẹo phải, tầm mắt Lý Nguyên rộng mở sáng sủa, hắn nhìn về phương xa, một cánh đồng ruộng đỏ như máu đang hiện ra trước mắt, tựa như mỗi một tấc thổ nhưỡng đều bị máu tươi tưới nhuần, lộ ra vẻ tiên diễm và yêu dị rung động tâm linh.

Bên cánh đồng đỏ màu máu, có một căn phòng nhỏ. trước phòng có một nam tử huyền bào đang lẳng lặng ngồi, trong tay cầm quyển sách gật đầu đắc ý nhìn.

Nam tử này chính là một trong ba trưởng lão vừa mới tham dự Huyết Nộ đường.

“Điền trưởng lão.” Triệu Thuần Tâm cung kính hành lễ.

Lý Nguyên cũng hành lễ theo.

Nam nhân không buông sách xuống, chỉ thản nhiên nói: “Ruộng thịt, chớ ở lâu, nhanh chóng rời đi.”

“Vâng, đệ tử đi ngay đây.”

Lập tức, Triệu Thuần Tâm dẫn Lý Nguyên rời đi.

Đợi đến khi đi xa, Triệu Thuần Tâm mới nói: “Sư đệ, mẫu ruộng thịt kia chính là nguồn gốc của thịt yêu thú cửu phẩm trong Huyết Đao Môn ta.”

“Ruộng thịt……”

“Đúng, chỉ cần tưới máu vào ruộng, mặc kệ là máu gì, cho dù là máu heo, máu gà, máu vịt.

Hàng năm xuân thu đều sẽ mọc ra hơn vạn cân thịt, ít thì có vạn tư vạn năm, nhiều thì có thể đạt tới hai vạn cân.

Có người nhận ra, nói rằng đây là yêu thú cửu phẩm chưa sinh lông giống thỏ mũi voi.

Thịt này vừa đủ để phân phối cho đệ tử nội môn.”

Triệu Thuần Tâm giải thích, đột nhiên dừng lại, hạ giọng nói: “Hiện giờ ruộng thịt Ngụy gia cũng đã bị chúng ta phát hiện và khống chế, lượng thịt có thể cung cấp trong môn hẳn là sẽ càng nhiều.

Hơn nữa… ta còn nghe được một chút tin đồn, nói là chế độ trong môn có thể sẽ thay đổi.

Cụ thể thay đổi như thế nào, bây giờ ta không thể nói lung tung… Sư đệ chỉ cần biết, lúc này đệ làm đệ tử nội môn thật sự là gặp may mắn.”

Thần sắc Lý Nguyên ngưng lại, hắn đột nhiên hiểu được tại sao giữa các nhà lại chinh phạt lẫn nhau … Đây không chỉ là vì mở rộng thu nhập tài chính, mở rộng nguồn đệ tử, mở rộng quy mô thế lực, còn là vì tài nguyên cần cho tu luyện - ruộng thịt!

Ngụy gia mất đi ruộng thịt này, vậy thì vĩnh viễn đừng nghĩ tới đông sơn tái khởi…

……

Ngay sau đó, Triệu Thuần Tâm lại dẫn Lý Nguyên đi dạo nội thành một vòng, chủ yếu là giới thiệu cho hắn một vài thông tin cơ bản của nội thành.

Nội thành không giống ngoại thành, không có tửu lâu thanh lâu, cũng không có tụ điểm giải trí gì cả…

Điểm khác biệt lớn nhất giữa nơi này với ngoại thành, chính là yên tĩnh và an toàn.

Đó gần như là điều xa xỉ lớn nhất trong thời loạn lạc.

Nhưng tình huống trong mỗi nhà là như thế nào thì không biết, nhưng nghĩ đến mỹ nhân, vũ cơ, nhạc sư, đầu bếp chắc chắn là không thiếu, thì coi như ở nhà cũng có thể thỏa sức vui chơi.

Ngoài ra ở đây khoảng cách giữa nhà với nhà khá là xa nhau.