“Sơn thủy lộ diêu diêu, nhân gian thiểu thanh nhàn.”
'Soạt'.
Một trung niên nhân, nghi dung tuấn tú, tựa trích tiên hạ phàm, mở chiếc quạt xếp, khẽ phe phẩy, bước đi trên đỉnh ngọn núi cao vút, lắc đầu khẽ ngâm nga.
Phía sau còn có một lão giả mặt mày khổ sở, da dẻ vàng vọt.
Hai người đứng trên đỉnh núi, phóng tầm mắt bao quát vạn dặm sơn hà phía dưới.