Thấy tình hình này, Trình ca khinh bỉ nói: “Mẹ nó, cái thá gì, ăn đồ nướng mà làm ra vẻ cao sang lắm, sao không soi gương đi?”
Tiểu Vương cười ha ha: “Biết đâu chừng bọn chúng chưa từng đến quán nướng tồi tàn này ăn bao giờ!”
Mấy người thỏa sức chế giễu.
Vệ Tử San ngồi xuống, nghe những lời này, lửa giận bùng cháy trong mắt, tức đến đau phổi, suýt chút nữa xông lên tát cho đối phương một cái.
Lâm Tử Đạt nhìn bàn đó một lúc, chú ý đến chai bia trong tay tên thanh niên mặt tròn và một tên thanh niên âm trầm khác, trong lòng không khỏi cẩn thận hơn.