Tiết Nguyên Đồng chật vật leo lên con dốc. Theo nàng càng leo lên cao, nỗi sợ hãi càng lớn dần, bắp chân run rẩy giẫm lên dốc.
Nàng vươn tay chộp lấy rễ cây trên đỉnh đầu, nhón chân, cố gắng vươn tay, đáng tiếc tay ngắn quá, không với tới, thử mấy lần cũng không được.
Nàng muốn đổi sang chỗ khác, nhưng khi cúi đầu nhìn xuống, đột nhiên phát hiện khoảng cách đến mặt đất rất xa.
Tiết Nguyên Đồng trầm tư, làm sao để nàng xuống đây?
Ở bên kia, Khương Quân Long cũng đang leo dốc, dù sao hắn cũng là nam sinh, thể chất tốt hơn một chút, nhưng con dốc cao mười mét, trèo lên thật sự đáng sợ.