Giữa trưa, ánh nắng rực rỡ.
Tâm trạng của Trần phu nhân lại u ám hơn cả những ngày mây mù.
Lời của Tiết Nguyên Đồng như một mũi dao đâm thẳng vào trái tim bà.
Trần phu nhân là một tiểu lãnh đạo, cha bà đã nghỉ hưu, nữ nhi lớn của bà du học nghệ thuật ở nước ngoài, nhi tử nhỏ thì học ở trường cấp ba tốt nhất Nam Thị, phu quân là chính cục trưởng của một thành phố cấp địa. Gia đình như vậy đặt ở đây, không nghi ngờ gì nữa là đỉnh cao của đỉnh cao, mọi mặt cuộc sống đều không cần lo lắng.
Trong mắt bà, người bình thường là cái gì? Có thể nhảy nhót cái gì? Người có thu nhập năm nghìn và người có thu nhập năm vạn, trong mắt bà, căn bản không có bất kỳ sự khác biệt nào.