Dưới đôi cánh bao bọc, gần như trong tích tắc, nó đã bay đến trước mặt Đinh Thù Ngôn.
Đinh Thù Ngôn bình tĩnh đưa tay ra, ngón tay mảnh mai trắng nõn chạm vào con chim lửa, đầu ngón tay nàng không cảm nhận được chút nóng bỏng nào, chỉ có con chim lửa chiếu sáng khiến làn da trên mặt nàng trong suốt như ngọc.
Giây tiếp theo, chim lửa tàn lụi, ngọn lửa rực rỡ biến mất.
Đinh Thù Ngôn không thể tránh khỏi, sinh ra một cảm giác như mất mát.
Ngay sau đó, trong bóng tối, khóe miệng nàng vẽ lên một đường cong nhẹ nhàng.