Phòng thi số 9.
Sau khi tiếng kêu thảm thiết của Heo Như Văn vang lên, nàng không chịu nổi ánh mắt khác thường của các học sinh khác trong phòng thi, đành phải nộp bài trước mười lăm phút rồi rời khỏi phòng.
Sau khi buổi thi này kết thúc.
Một nữ sinh mặc quần bò rách, dây chuyền vàng, thắt lưng da thời trang bước ra ngoài, vặn vẹo eo thon, cực kỳ tự tin vào thân hình và dung mạo của mình.
Đó là Đàm Mỹ Linh.