“Được.”
Lý Long hơi say rượu, cộng thêm lời nói của Diệp An Ninh khiến hắn nhớ lại chuyện thời đại học và các bạn học, hắn hắng giọng hát như đang ở chỗ không người.
“Mấy độ mưa gió mấy độ xuân thu,
Phong sương tuyết vũ bác dòng nước xiết
Trải qua cực khổ cuồng dại không đổi