Tuy rằng hai người cũng cùng kiếm cơm trong xã hội nhưng chưa bao xuất hiện cùng nhau. Trong một lần cơ duyên xảo hợp, bọn hắn gặp nhau, từ đó về sau không thể vãn hồi. Mễ Tam trộm cắp xưởng cơ khí số 1 bắt đầu đổi nghề, hắn tổ chức cho những nữ công nhân trẻ tuổi bị sa thải làm nghề nghiệp mà nam nhân đều biết, thỉnh thoảng còn làm thêm nghề gài bẫy rồi tống tiền. Sau đó Trần Lượng chịu trách nhiệm ra mặt hung ác thu tiền. Chưa hết, Mễ Tam động não, bắt đầu tổ chức đánh bạc, cho vay nặng lãi, đồng thời nhúng tay vào việc đào đất, khai thác cát đá. Trong phút chốc có thể nói hai người làm ăn phát triển vô cùng nhanh chóng, trong đó cũng từng có vài lần ác chiến nhưng đều bị Trần Lượng hung ác đánh dẹp mạnh mẽ.
Bây giờ kẻ tàn phế không có hai chân đi ăn xin ven đường tên Quải Tứ chính là một trong những kết quả ác chiến của Trần Lượng. Có thể nói nếu như không có ngọn núi lớn Tô Bình Nam đè nặng, nói không chừng hai người thật sự có thể trở thành nhân vật số một của tam giáo cửu lưu ở Thiên Đô.
Hai người này có xung đột với tập đoàn Cẩm Tú.
Có hai lần xung đột, lần đầu tiên bắt nguồn từ một lần gài bẫy tống tiền. Có một thương nhân ở nơi khác làm ăn quanh năm với Cẩm Tú, sau khi giao hàng xong trong phút chốc tinh trùng lên não, kết quả vừa vặn vào lọt vào bẫy của hai người. Thấy đây là người ở bên ngoài tới lại có chút tiền tài, Trần Lượng lập tức nổi lòng tham đòi mười vạn, bằng không tự gánh lấy hậu quả. Nói hết lời cuối cùng thương nhân đưa ba vạn đồng sau đó mới được thả đi, kết quả bởi vì thương nhân thật sự tức giận nên trước khi đi đã trừng mắt nhìn Trần Lượng một cái, bị Trần Lượng đuổi theo đánh gãy một ngón tay.
Khách hàng lớn của Cẩm Tú lại xảy ra chuyện ở Thiên Đô, người phụ trách ra mặt xử lý là Lục Viễn…