Trong lúc Uông Nam lật mở xấp tài liệu dày, Tô Bình Nam nói tiếp: “Chỉ trong vòng chưa đầy một tháng, có gần ba chữ số anh em Nộ La Quyền cung cấp một số tin tức đáng lý phải giữ bí mật cho sở cảnh sát Kyoto.”
Tô Bình Nam gõ tay xuống bàn: “Tuy bọn hắn không biết nhiều, nhưng việc này đã trái với quy củ của Cẩm Tú. Thậm chí có người còn bắt đầu ra tay để moi tiền các cửa hàng, bí mật cấu kết với thế lực khác làm một số việc mà chúng ta cấm.”
Nam nhân ngả người ra sau: “Sở dĩ con đê kiên cố bị vỡ là vì có hư hại và có sâu mọt tồn tại. Nếu những khuyết điểm này không được loại bỏ hoàn toàn ngay từ đầu thì tổ chức đứng đầu toàn bộ thế giới ngầm Nhật Bản tuyệt đối không phải Cẩm Tú chúng ta.”
Sắc mặt Uông Nam có chút trắng bệch.
Những thông tin trong tài liệu còn chi tiết hơn nhiều so với những gì ông chủ Tô Bình Nam vừa miêu tả. Trong đó thậm chí hắn còn nhìn thấy một vài cái tên mà hắn rất quen thuộc.