"Không quay nữa, ta yêu cầu đổi người."
Có lẽ là nữ minh tinh họ Trần đã chơi chán, hoặc có thể là đã đánh mệt, nàng ưỡn lưng nói ra một câu mà Tần Lan sợ nhất: "Diễn cũng không biết diễn, các ngươi chọn người kiểu gì thế? Trả cho nàng một nửa thù lao, bảo nàng cút đi."
Nữ hài ôm gương mặt bị đánh tróc da bị đuổi ra khỏi đoàn làm phim mà nàng dốc hết sức lực mới vào được. Những người cười với nàng đều giống như ôn thần, khiến nàng lạnh thấu xương!
Hôm đó, nàng thẫn thờ một mình trên cầu vượt hứng gió lạnh cả đêm.
Có đôi khi đổi một người không khó. Từ đó Tần Lan hiểu ra một đạo lý: thế giới này không nói lý, đôi lúc lựa chọn còn quan trọng hơn cố gắng.